Thơ: Con đã quen rồi

Thứ tư, 25/8/2021 | 09:00 GMT+7

Con đã quen rồi "Ba" ơi
Những ngày vui, vắng bố
Đã bao lần như thế
Ngày vui: Không - Bố - Bên - Con

Những ngày vui: Lễ, tết
Người người sum họp, quây quần
Nhà ta vẫn thường vắng bố
Buồn tênh!

Con nghe bà kể lại
Ngày mẹ chuyển dạ sinh con
Bố vẫn còn đang bận trực
Mẹ buồn

Quê ta hai mùa mưa nắng
Gió hè thổi rạc bờ tre
Mùa mưa thường hay giông bão
Mình mẹ giang cánh chở che

Tháng ngày, tháng ngày như thế
Vui - buồn: vắng bố sẽ chia
Bố đi con còn Say giấc
Trăng treo, Bố vẫn chưa về

Ngày bé con thường giận dỗi
Trách bố say việc quên con
Bố chỉ cười buồn không nói
Con hờn

Bao lần trong mơ thấy bố
Cõng con, dắt mẹ cùng đi
Ngày xuân, cả nhà chợ tết
Tỉnh giấc: Con buồn
Ướt mi

Bố ơi vì sao lại thế
Mình mẹ năm tháng tảo tần
Ngày vui vẫn thường vắng bố
Phân vân?

Chúng con vẫn thường hỏi mẹ
Ngày vui sao bố vắng nhà
Mẹ cười xoa đầu khẽ bảo
Thợ điện, vắng nhà
Vì dân.

Lớn lên, cắp sách đến trường
Được học bài thơ: Thợ điện
Về nhà, để ý nhiều hơn
Ngày xưa: bố mình trẻ lắm
Tóc xanh, da trắng môi hồng
Bố lại thật nhiều tài lẻ
Cầm - Kỳ - Thi - Họa
Kiêm luôn

Đam mê, Bố vào ngành điện
Tháng ngày nắng cháy mưa tuôn
Tóc xanh bố dần điểm bạc
Giờ con đã hiểu ngọn nguồn

Thợ điện: người lính thời bình
Một lòng vì dân vì nước
Chẳng nề gian khó hy sinh
Bố ơi giờ con đã hiểu
Chẳng buồn, trách bố nữa đâu
Lớn, con sẽ là thợ điện
Dựng xây đất nước mạnh, giàu.

 (7/2021)

Nguyễn Duy Ngọ - PTC3

Tin đã đưa