Thơ: Sông xuân

Thứ bảy, 30/1/2021 | 11:00 GMT+7

Xuân nhẹ về trên dồng lúa biếc xanh
Gió lắc tung đám lá dừa xào xạc
Ngồi nghỉ chân ven sông nghe gió khát
Chập nữa rồi anh kéo dây vượt sông

Con nước lên cao, con nước hữu tình
Hương xuân đi đâu rồi để buổi chiều vắng ngắt?
Con xuồng ba lá dưới kia có cô bé đội khăn rằn cười bằng đôi mắt
Đưa dây qua sông anh chợt chùng lòng

Trời xuân xanh cao, lòng sông thì rộng
Dập dềnh lục bình từng chùm nho nhỏ
Bên kia sông có lũ trẻ chăn trâu bu đen đứng ngó
Có gì đó trong lòng giục chúng tôi qua sông

Sóng sông xuân về chở nặng hạt phù sa
Bóng mây trắng che mặt trời chiếu xuống
Anh thợ đường dây hát lý qua cầu làm cô bé đội khăn rằn luống cuống
Má ửng hồng làm rạng rỡ mặt sông xuân

Vượt ngang sông, đường dây như một cung đàn
Bầy sáo nhỏ reo đùa nhí nhố
Cô hai đội khăn rằn ơi có gì mà xấu hổ
Điện về rồi xóm nhỏ vui thiệt vui.

Mùa xuân về trên dòng sông quê tôi
Mai vàng thắm làm mái tranh đầm ấm
Chút bâng khuâng tận đáy lòng sâu thẳm
Khăn rằn… cười bẽn lẽn nắm tay tôi!

Võ Tấn Cường - PTC4